Mourinho – “Bất hảo” nhưng thiên tài
Án cấm chỉ đạo 3 trận mà Liên đoàn bóng đá Italia đưa ra với Mourinho không phải là lần đầu tiên với “người đặc biệt”. Đầu mùa giải ngay sau vòng 4, Mourinho cũng đã bị cấm ngồi ở khu vực huấn luyện 1 trận vì chỉ trích trọng tài Daniele Orsato trong trận Inter làm khách tại sân Sant'Elia của Cagliari. Tiếp đó là những án phạt tiền vì tội “vạ miệng” sau trận Derby della Madonnina với Milan (Inter bị đuổi 2 người những vẫn thắng 2-0) hay tấn công cả phóng viên (sau trận hòa 1-1 với Atalanta tháng 12 năm ngoái). Còn nếu nói tới quãng thời gian còn dẫn dắt Chelsea trước kia và Inter mùa bóng trước, có lẽ Mourinho nên được xếp vào diện HLV “bất hảo” nhất trên thế giới.Nhưng Mourinho là thế, một “người đặc biệt” luôn tự coi mình đứng trên kẻ khác và dám nói những điều mà biết chắc rằng mọi người xung quanh sẽ khối kẻ giận điên người. Đó có thể là những lời ngọa ngôn, những lời khích bác, thậm chí khoa trương phách lối, nhưng không phải Mourinho nói cho sướng cái miệng, trước khi nói ông vẫn làm cái công việc chính của mình, là một HLV. Sẽ chẳng mấy HLV có thể truyền lửa cho các học trò như Mourinho và hiểu từng tâm tính của những cầu thủ nằm dưới bàn tay của ông. Ai đó có thể không ưa Mourinho nhưng các cầu thủ đã được ông “nhào nặn”, từ Porto, Chelsea đến Inter sẽ nói họ tôn trọng và quý mến “người đặc biệt” như thế nào. Mourinho đúng là một con người mâu thuẫn đến ngạc nhiên, giống như sự đối lập giữa “yêu và ghét”.
Mourinho có thể nói này nói nọ đến mức phản cảm, nhưng sẽ chẳng mấy ai phủ nhận “người đặc biệt” là một trong những HLV tài năng nhất trên thế giới trong thời điểm hiện tại. Liệu có HLV nào đưa một đội bóng chơi ở giải vô địch Bồ Đào Nha, chỉ là hạng 2 ở Châu Âu như Porto đăng quang Champions League năm 2004, liệu Chelsea có thể vô địch bóng đá Anh sau 50 năm chờ đợi? Câu trả lời sẽ là không nếu những đội bóng đó không có Mourinho, vị HLV thiên tài đã biến những chú chim xấu xí trở thành những con thiên nga đẹp rạng ngời.
Inter không Mourinho, không vấn đề
Còn nhớ tứ kết Champions League mùa 2004/2005, Chelsea khi đó ra sân gặp Bayern Munich mà không có “đại tướng” Mourinho dẫn dắt sau khi bị Liên đoàn bóng đá Châu Âu phạt vì những lời khó nghe với trọng tài Anders Frisk. Mourinho và các CĐV nhiếc móc Frisk sau tình huống đuổi Didier Drogba trong trận đấu với đấu với Barca trên sân Nou Camp đến nỗi ông trọng tài người Thụy Điển phải giải nghệ để bảo toàn mạng sống. Những tưởng Chelsea sẽ phải chịu trận trước người Đức khi không có Mourinho nhưng cuối cùng họ vẫn giành thắng lợi 4-2 tại Stamford Bridge và thua 2-3 trên đất Đức để lọt vào bán kết ngay trong mùa đầu tiên Mourinho tới Chelsea.Nhắc lại chuyện đó để nói về hiện tại, Mourinho vẫn là Mourinho và Inter cũng có sức sống mãnh liệt của người thuyền trưởng dù ông có trên băng ghế chỉ đạo hay không. Khi Mourinho bị “treo giò” trận gặp Napoli ở vòng 5 Serie A mùa này, Inter đè bẹp Napoli 3-1. Mourinho vừa bị cấm cầm quân 3 trận sau khi có cử chỉ còng tay (mà Liên đoàn bóng đá Italia cho rằng là mạt sát trọng tài Paolo Tagliavento, người “tặng” Inter 2 chiếc thẻ đỏ trong trận gặp Sampdoria), nhưng Udinese sau đó cũng chẳng thể ngăn cản Nerazzurri có được 3 điểm ở vòng đấu cuối tuần qua. Lúc tưởng Inter như đội quân “mất đầu” thì họ lại chơi một thứ bóng đá mạnh mẽ đáng sợ mang đúng phong cách của Mourinho. “Người đặc biệt” ở trên khán đài nhưng rõ ràng chẳng có gì làm thay đổi sức mạnh của Inter, họ vẫn đứng trên ngôi đầu bảng và thách thức toàn thể Serie A.
Một đội bóng sẽ không thành công nếu không có một HLV giỏi, một HLV không được gọi là giỏi nếu không đưa đội bóng đến thành công, Mourinho và Inter cũng như vậy. Trước mắt còn 2 trận đấu không có Mourinho (gặp Genoa và Catania) và sẽ chẳng có gì ngạc nhiên nếu Inter lại tiếp tục giành chiến thắng, bởi vì Nerazzurri đang mang trong mình “chất’ Mourinho.